Nhìn Giang Khương ảo não chạy ra ngoài, Lưu Mộc Dương cười to, bưng tách trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Từ Khải Liễu, nói:
- Nhưng, cứ để cho Hầu tước Eve ở lại trong nội viện, chắc không có vấn đề gì chứ?
- Có vấn đề gì?
Từ Khải Liễu cười nói:
- Nếu ngay cả hai Đại vu sư của bộ lạc Vu sư còn ở đây, thêm một Huyết tộc nữa thì có thể làm được gì? Ngay cả đại loạn lớn như vậy mà còn qua được, nội viện chúng ta còn sợ chút chuyện này sao?
Lưu Mộc Dương nhe răng cười, gật đầu nói:
- Là tôi suy nghĩ quá nhiều. Nhưng tôi thấy vị nữ Hầu tước Eve này đúng là có chút tình ý với Giang Khương. Dĩ nhiên cũng không chỉ đơn thuần vì máu của cậu ấy.
- Cho nên tôi mới đồng ý cho Eve ở lại trong viện.
Từ Khải Liễu mỉm cười nói:
- Bất kể thế nào, Eve là Hầu tước trẻ tuổi nhất của Huyết tộc. Ông cảm thấy, nếu một người không có tính tổn hại đối với viện, chúng ta có cần phải khước từ không?
- Đương nhiên là không cần thiết.
Lưu Mộc Dương cười nói:
- Giang Khương không phải người ngu. Tôi nghĩ, chuyện này chúng ta cứ ngồi im mà xem.
- Dĩ nhiên rồi. Từ Khải Liễu nói:
- Ít nhất, tôi cảm thấy sau này chúng ta sẽ có thêm Huyết Linh Thảo một cách dễ dàng hơn.
- Tôi cũng cảm thấy vậy. Nghĩ đến sau này sẽ có một vị Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3701014/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.