- Nghe nói Tề Lãng đã chạy đến làm tay sai cho Lưu Phong. Giang Khương, cậu có biết chuyện này không?
Sơn Trường Đại Nhân từ trước đến giờ là người thích xem náo nhiệt, hơn nữa còn là loại ở không đi gây sự. Trên màn hình, gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ nhạo báng nhìn Giang Khương, đắc ý nói:
- Ôi chao, Giang Khương, cái chức Ủy viên thường vụ của cậu đúng là có mặt mũi. Vừa mới lên đài đã ép gia chủ Tề gia chạy đến Cổ môn chúng tôi.
- Tê Lãng?
Giang Khương cau mày, nhìn Tôn Diệu Nguyệt trên màn hình, xác nhận không phải chuyện đùa, liền trầm giọng hỏi:
- Tôi chưa nhận được tin tức. Chuyện bao lâu rồi?
- Ôi, còn chưa nhận được tin tức? Xem ra ban Tình báo của Thiên Y Viện đúng là không đáng tin cậy. Chuyện này ngay cả tôi cũng biết. Bây giờ Tả Lãng đang ngồi trong phòng làm việc của Lưu Phong, thế mà tình báo của các người một chút cũng không phát hiện được. Cậu phải nên dùng cái chức Ủy viên thường vụ này để lập uy, quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa.
Trước mặt người ngoài, Sơn Trường Đại Nhân lúc nào cũng lãnh khốc đến dọa người. Nhưng trước mặt Giang Khương, lại như phụ nữ nhiều chuyện, khiến cho Giang Khương không khỏi đau đầu:
- Được rồi, cô đừng nói nữa, chuyện này chúng tôi sẽ biết xử lý.
- Xử lý? Định xử lý như thế nào? Chẳng lẽ lại muốn mượn việc công để báo thù riêng? Cậu không định mang người giết đến cửa, tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3701010/chuong-1158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.