Chương trước
Chương sau
~ Chào cô, chào chú.

Nghe Giang Khương giới thiệu xong, Eve rốt cuộc hiểu được tại sao hai vợ chồng trước mặt nhìn rất quen mắt lại nhìn cô bằng ánh mắt cổ quái như vậy. Điều này làm cho vị nữ Hầu tước Eve xinh đẹp có chút khẩn trương. Tuy nói cô biết đối phương và mình không có quan hệ với nhau nhiều, nhưng vẫn lắp bắp chào hỏi một tiếng.

Cũng may, mặc dù lắp bắp, nhưng người khác cũng sẽ cho là vì vốn tiếng Hoa của cô không được tốt lắm, chứ không biết là cô đang khẩn trương.

- Chào nữ Hầu tước Eve.

Thấy biểu hiện của nữ Hầu tước Huyết tộc có chút khẩn trương, hai vợ chồng Giang gia khó hiểu nhìn nhau một cái, sau đó gật đầu mỉm cười. Hai vợ chồng ông bà không dám khinh khi tiểu cô nương Huyết tộc này. Bất kể tuổi tác của đối phương là bao nhiêu, nhưng đối phương có thân phận nghị viên Hội đồng trưởng lão Huyết tộc, đáng để người ta coi trọng rồi.

Nhưng khi hai ông bà nhìn sang Giang Khương, trong lòng lại ngầm thở dài.

So với hai vợ chồng Giang gia, Sơn Trường Đại Nhân bên cạnh lại không được khách sáo như vậy. Nhìn gương mặt thon nhỏ của Eve, liền nói:

- Lá gan của Huyết tộc các người đúng thật là lớn. Không những dám đặt chân lên phương Đông chúng tôi mà còn dám trắng trợn chạy đến Thiên Y Viện?

Nhìn bộ dạng khiêu khích của người phụ nữ diêm dúa trước mặt, Eve cau mày một cái. Bởi vì có thân phận nghị viên Hội đồng trưởng lão Huyết tộc, thân phận Hầu tước cao quý, ngoại trừ có chút kiêng ky đối với cao tầng Thiên Y Viện ra, những người khác liền không khách sáo, lập tức cười lạnh:

- Sơn Trường Đại Nhân, lá gan của Cổ môn cô cũng không nhỏ. Nếu cô đã dám đến Thiên Y Viện, vì sao tôi lại không dám đến?

- Ui chao, miệng lưỡi cứng cỏi lắm.

Thấy đối phương dám trả treo mình, Sơn Trường Đại Nhân từ trước đến giờ lỗ mũi toàn hểnh lên trời cũng không nhượng bộ, cười khẩy:

- Tôi nghe nói Hội đồng trưởng lão các người vì máu của Giang Khương mà đã đến đánh lén nhiều lần. Lần này tiểu nha đầu cô lại dám đến đây, không sợ người ta bắt cô ra làm vật xét nghiệm sao?

Nhìn vợ chồng Giang Văn Ba đang nhìn mình, Eve khẽ cau mày, rồi mỉm cười nói:

- Nhưng tôi nghe nói Cổ môn cô lần trước đã liên thủ với phản nghịch Thiên Y Viện, vây khốn nhóm người Viện trưởng Thiên Y Viện, thiếu chút nữa làm bọn họ mất mạng. Gô là Sơn Trường Đại Nhân, thế mà vẫn dám đến Thiên Y Việ không sợ Thiên Y Viện chặt cô thành từng khúc sao?

- 0ô... Nghe xong, ánh mắt Tôn Diệu Nguyệt trợn to.

Các khách nhân ở mấy bàn bên cạnh vẫn một mực chú ý bàn bên này. Thấy hai bên có chút to tiếng với nhau, sắc mặt quái dị lén lút nhìn sang.

Ngay cả nhóm người Từ Khải Liễu, thấy biểu hiện của hai người này, cùng với biểu hiện của những vị khách khác, liền âm thầm cười khổ, sau đó vội vàng bưng ly lên, chuyển sự chú ý của tất cả mọi người đi, nhưng trong lòng đều thầm mong Giang Khương mau sớm áp chế chuyện này.

Nên biết rằng, Sơn Trường Đại Nhân của Cổ môn và Hầu tước Huyết tộc đến đây đã gây ra một phiền toái không nhỏ. Bản thân Cổ môn chính là kẻ địch ngàn năm của Thiên Y Viện, Huyết tộc thì là tử địch trăm năm. Mấy ngày nay rùm beng mấy chuyện, không liên quan đến Cổ môn thì cũng là Huyết tộc.

Nếu không phải hôm nay là ngày tốt, đối phương mượn tiếng đến chúc. mừng, nếu không phải Tôn Diệu Nguyệt và Eve đã có chút qua lại với Thiên Y Viện trước đây, đồng thời có mối quan hệ không rõ ràng với tân ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, bọn họ nào để hai người vào cửa, trực tiếp bắt ngay tại chỗ rồi.

Để không ai có thể nói được gì, bọn họ đã mời cả hai vào dự lễ. Nếu bây giờ xảy ra chuyện, Sơn Trường Đại Nhân của Cổ môn và Hầu tước của Huyết tộc xung đột ngay tại chỗ, hơn nữa còn lớn tiếng ở Thiên Y Viện, cục diện khó mà khống chế được.

Nhìn hai người đang rùm beng bên này, mắt thấy một lời không hợp sẽ ra tay đánh nhau, Giang Khương cảm thấy đau đầu vô cùng. Hơn nữa hắn cũng cảm thấy không khí chung quanh vốn đang náo nhiệt, trong nháy mắt liền giảm xuống rất nhiều, dùng mông cũng có thể biết được lý do tại sao. Tất cả đều đang vểnh lỗ tai lên nghe động tĩnh bên này. Nếu để mọi chuyện lớn lên, tất sẽ trở thành trò cười cho mọi người.

- Trong nghi thức tấn thăng tân Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, không biết Thiên Y Viện bị hỏng đầu óc như thế nào lại mời Sơn Trường Đại Nhân của Cổ môn và Hầu tước của Huyết tộc đến. Kết quả, Sơn Trường Đại Nhân và Hầu tước mâu thuẫn ngay tại chỗ, vung tay đại náo Thiên Y Viện.


Nhưng không ai nghĩ đến sau khi Giang Khương gào lên, Sơn Trường Đại Nhân và Hầu tước Huyết tộc chỉ hừ nhau một tiếng, sau đó không ai nháo lên nữa, vẻ mặt bưồn rầu ngoảnh sang chỗ khác.

Những người bên cạnh nhìn thấy phản ứng của hai người, trong lòng kinh nghỉ vô cùng. Chẳng lẽ bị mắng đến chưa phục hồi tinh thần sao? Hay đợi lát nữa mới bộc phát?

Trong lúc mọi người đang chờ tình huống phát triển, Giang Văn Ba và Giang phu nhân nhìn Tôn Diệu Nguyệt rồi lại nhìn Eve, sau đó nhìn nhau. Giang phu nhân nhẹ nhàng gật đầu, cười lớn lên, bưng ly rượu trên bàn khế mỉm cười với mọi người, phá vỡ sự im lặng:

- Được rồi, hôm nay là ngày vui của Tiểu Nguyên nhà tôi. Nào, mọi người cùng nhau cạn một ly, chúc Tiểu Nguyên công việc thuận lợi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.