Nhưng nếu Giang Khương đã đề nghị, hơn nữa nhìn biểu hiện thần kỳ của hẳn trước kia, chỉ sợ tiểu tử này cũng có chút lòng tin, hoặc mắt thấy không ổn định thì chơi cú chót cũng có thể.
Nghĩ đến đây, mọi người không nhịn được mà nhìn sang y sư Chu Hạo Bình. Vừa rồi Chu Hạo Bình có nói, nếu Giang Khương là y sư nhị phẩm hoặc nhất phẩm, thì có đủ tư cách để tham gia tuyển chọn.
Giang Khương đột nhiên đề nghị như vậy, y sư Chu khó mà phản đối.
Quả nhiên, sắc mặt Chu Hạo Bình phát lạnh, nhưng cũng không nói lời nào.
Từ Khải Liễu và Lưu Mộc Dương ngồi nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ cười khổ. Rõ ràng bọn họ cũng không nghĩ đến Giang Khương lại đưa ra yêu cầu và đề
nghị như vậy.
Từ Khải Liễu khẽ cười lắc đầu, nhìn mọi người, nói:
- Được rồi, chúng tôi trên nguyên tắc sẽ đồng ý với đề nghị này của Giang Khương. Dù sao Giang Khương cũng có đầy đủ thực lực, năng lực và uy tín. Nhưng trước đây chưa từng có tiền lệ một y sĩ nhất phẩm chưa đến kỳ hạn được tham gia kỳ thi lên y sư nhất phẩm, cho nên phải trưng cầu ý kiến của mọi người. Nếu mọi người đồng ý, như vậy sẽ mở một tiền lệ cho Giang Khương.
- Tôi cảm thấy như vậy rất tốt. Năng lực của Giang Khương được thể hiện rõ trên khắp mọi mặt. Tôi đồng ý cho Giang Khương cơ hội này.
Mặc dù La Thiên Minh cũng không quá coi trọng đề nghị đột ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3614949/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.