Nghe giọng nói tràn đầy uy nghiêm và lãnh khốc, sắc mặt mọi người đều biến đổi, sau đó nhìn sang hướng thanh âm truyền đến.
Liền nhìn thấy một chàng thanh niên, gương mặt tràn đầy lãnh khốc, ánh mắt giống như thần tinh trong bóng tối, vô cùng uy nghiêm, khiến cho người ta cảm thấy căng thẳng.
Vị cảnh sát lãnh đạo cũng không nhịn được mà do dự một chút. Y thật sự không rõ đối phương có lai lịch gì, nhưng làm ra trận thế lớn như vậy, tuyệt đối không phải là người dễ chọc. Trước khi còn chưa biết rõ, y không muốn bộc phát mâu thuẫn với đối phương.
Trong lúc y còn đang do dự, gã công tử con lãnh đạo tỉnh Lương thiếu đã lạnh giọng cười nói:
- Tiểu tử, mày cho rằng mình là ai chứ? Đừng tưởng rằng có chút tiền lẽ thì muốn hoành hành trước mặt lão tử. Vương cục, mau bắt tiểu tử này lại cho tôi. Tôi ngược lại muốn nhìn xem, tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì mà dám lớn lối ở Kim Lăng chúng ta.
Cục trưởng Vương cũng không phải là người không hiểu chuyện như Lương thiếu. Nghe Lương thiếu nói xong, lại nhìn gương mặt uy nghiêm của chàng thanh niên, vẫn cảm thấy nghỉ ngờ. Thần tiên đánh nhau, xui xẻo chỉ là đám lâu la bọn họ.
Thấy Cục trưởng Vương chần chừ, ánh mắt Lương thiếu lóe lên sự tàn khốc. Y tất nhiên biết đối phương đang băn khoăn, liền nhìn chằm chằm Cục trưởng Vương, lạnh lùng nói:
- Sao rồi, Vương cục? Có tôi làm chỗ dựa cho ông, ông còn sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3610047/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.