- Viện trưởng, trưởng ban Lưu, Thiên y sư Liêu Long Căn, sư phụ La Thiên Minh, cùng với luyện đan sư Vu Phượng Minh, Trưởng ban Lưu Thiên Phúc…
Nghe Chu Thế Dương nói xong, Giang Khương đọc từng cái tên lên, sắc mặt càng lúc càng lạnh:
- Thiên y sư Chu thật là uy phong.
- Có liên quan gì đến tôi chứ?
Chu Thế Dương vừa thẹn vừa giận.
- Có liên quan gì đến ông?
Nhìn biểu hiện tức giận của Chu Thế Dương, ánh mắt Giang Khương rét lại, cười lạnh:
- Mấy vị ủy viên đó, vị nào mà không phải là người có quan hệ tốt với tôi. Nhưng bọn họ lại rơi vào tay giặc. Những người còn lại không một ai bị hại. Thiên y sư Chu quả nhiên là thủ đoạn.
Đám thành viên Thiên Y Viện nghe xong lời này của Giang Khương, tất cả đều xôn xao. Mặc dù không ít người không biết rốt cuộc mấy vị này có quan hệ với Giang Khương như thế nào, nhưng Giang Khương đã nói, không khỏi không tin.
- Cậu...hừ, cậu chỉ là cắn ngược, lợi dụng quan hệ thân thiết giữa cậu với bọn họ mà đẩy bọn họ rơi vào tay giặc. Ủy viên khác dĩ nhiên là không tin lời của cậu nên mới không bị bắt.
Ánh mắt Chu Thế Dương co rúc lại, lạnh giọng phản đối.
- Được rồi, được rồi. Đã như vậy thì không cần nhiều lời.
Giang Khương thở nhẹ ra một hơi, nói:
- Vậy chúng ta đi xem thử.
Dứt lời, Giang Khương nhìn những gương mặt khẩn trương của các thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3610003/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.