Lúc này, một vị lão giả chậm rãi đứng dậy, cung kính hướng Tuyên Năng, nói:
- Gia chủ, giao cho tôi được không?
- Cùng nhau đi, tốc chiến tốc thắng.
Tuyên Năng khẽ gật đầu.
- Các người...
Nhìn lão giả trước mặt, Tuyên Lâm giận dữ kêu lên một tiếng, nhìn những người chung quanh:
- Chẳng lẽ các người không nghe lời của tôi sao? Giang Khương sắp xong đời rồi, sẽ liên lụy đến Tuyên gia chúng ta. Bây giờ các người đi theo tôi, tôi đảm bảo Tuyên gia bình yên vô sự. Sau này đan dược mọi người dùng sẽ không hết.
Tuyên Lâm kêu lên giận dữ, nhìn mọi người bên cạnh không hề nhúc nhích, gương mặt lại càng quái dị, rốt cuộc hoảng hốt nói:
- Các người...các người sẽ phải hối hận.
Dứt lời, Tuyên Lâm tung người vọt đến cửa.
Nhưng vừa mới nhúc nhích, hai lão đầu ngồi ở gần cửa, là thúc thúc của Tuyên Lâm, tuy nói không phải cao thủ Thiên giai, nhưng cũng là Địa giai đỉnh phong, cứ như vậy mà ngăn ở cửa.
Đáng thương cho gia chủ tương lai, đại nhân Tuyên Lâm, mặc dù đã là thiên giai, nhưng thật sự hai quả đấm khó địch chúng tay, bị người ta vây công và bắt lại.
- Các người sẽ hối hận. Chờ Giang Khương rơi đài, các người sẽ phải đến cầu cạnh tôi.
Bị áp chế, Tuyên Lâm tức giận hô to, sau đó liền bị bịt miệng và giải đi.
Vừa giãy dụa, Tuyên Lâm vừa âm thầm nôn nóng. Hai ngày qua, y vẫn luôn phục dụng Hồng Vân Đan, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609981/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.