- Cuối cùng cũng thành... Không tồi, không tồi!
Nhìn bình nhỏ trong tay Giang Khương, lão y sư Vu Phượng Minh hài lòng gật đầu, nhìn về phía hắn, nói:
- Nếu muốn lại khai luyện Khai Tuệ Đan, ngày mai cũng được... Chẳng qua đầu tiên nên luyện thêm hai lò đan dược khác để làm quen đã...
Nhìn thời gian một chút đã là hai giờ sáng, Giang Khương cười gật đầu nói:
- Thật sự khiến ngài vất vả rồi... Tôi biết, nếu ngày mai không có việc gì thì bảy giờ tối có thể tiếp tục...
- Tốt... Như vậy thì lại bảy giờ nhé... Cũng không cần nói tới chuyện vất vả nữa. Làm trợ thủ cho cậu, tôi cũng thu được rất nhiều lợi ích...
Gọi Đào Cường tiến vào, để gã chuyển hết dược liệu còn thừa khi luyện chế Thanh Vân Đan về, sau đó hai người liền chậm rãi ra khỏi phòng luyện đan.
Mà ở trong bóng tối đối diện cách đó không xa, một bóng người không biết đã chờ bao lâu, nhìn Giang Khương và lão luyện đan sư Vu Phượng Minh đi tới, rốt cục hai tròng mắt sáng ngời, vô cùng cẩn thận đợi hai người đi xa mới đi về phía phòng luyện đan kia.
Không bao lâu sau, người nọ lại trở về, đứng trong bóng tối, do dự một lúc mới tiếp tục trở về trạng thái đầu tiền.
Thời gian trôi qua từng giây một. Rốt cục gã cũng không thất vọng. Gần một tiếng sau, mặc dù cả phòng luyện đan tối đen như mực, gã vẫn thấy một bóng người quen thuộc xuất hiện ở nơi này, sau đó tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609962/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.