Nhìn hai cái rương lớn chứa Dạ Minh Đằng và Âm Hòe Mộc mà bên kho thuốc chuyển tới, Giang Khương cũng phải cười khổ. Hơn hai mươi cân dược liệu, nếu với dược liệu từ quặng khoáng mà nói cũng chỉ có thể tích cỡ một cái va ly nhỏ thôi.
Nhưng đối với loại dược liệu từ thực vật như Dạ Minh Đằng và Âm Hòe Mộc, hai cái rương lớn chiếm một khoảng rộng trong phòng khách, đặt ở một góc phòng cũng tương đối chướng mắt, ngay cả ghế salon cũng bị dời đi.
- Căn nhà này cũng vẫn hơi nhỏ...
Giang Khương nhíu nhíu mày, nhớ tới lúc trước văn phòng Viện ủy hội đã từng nói với mình sẽ đổi nhà cho mình. Lúc ấy hắn chưa có thời gian quyết định, hiện tại không thể chờ được nữa rồi, vẫn muốn đổi một chút.
Là thành viên Viện ủy hội dường như được phân một tòa biệt thự nhỏ độc lập, tốt hơn căn nhà hai gian hiện giờ nhiều. Tuy rằng phòng hiện giờ cũng rộng nhưng Phan Hiểu Hiểu đã tới đây ở rồi, hiện vẫn cùng phòng với Tuyên Tử Nguyệt, lại còn có cả Tiểu Bảo...
Giang Khương lập tức đặt Thú Thần Bát lên chiếc bàn trong phòng khách, tiện tay nắm một nắm Dạ Minh Đằng như cây khô lên bỏ vào Thú Thần Bát, vừa móc điện thoại di động ra gọi.
- Văn phòng viện hủy sao? Hả... Đúng, tôi là Giang Khương... Tôi đồng ý đổi nhà ở... Đúng đúng, vậy tốt... Xế chiều chuyển nhà đi. Không nhiều vật dụng lắm, cho vài người tới chuyển mấy cái hòm đi là được!
Ngắt điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609960/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.