- Cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình tôi và cái rương kia.
Khi Giang Khương kể lại những chuyện này, gương mặt không hề có cảm xúc, nhưng cũng không một ai có thể nở được nụ cười trong chuyện này. Bọn họ cũng đã nghe nói qua, tất nhiên cũng biết được gian hiểm trong đó là như thế nào.
Chẳng qua ánh mắt mọi người lúc này tràn đầy hâm mộ. Nếu năm đó Thiên Y Viện cũng chú ý đến chuyện này, nói không chừng Cửu Vĩ sẽ thuộc về Thiên Y Viện.
Liên quan đến Cửu Vĩ, Giang Khương chỉ nói ra lai lịch của nó, không hề nhắc đến năng lực. Chuyện như vậy không cần đem khoe, để cho mọi người tự đoán là tốt nhất. Hắn chẳng muốn bị người ta sờ được gốc gác của mình.
Giang Khương nói xong liền im lặng, mọi người chỉ có thể len lén nuốt ngụm nước miếng, trong đầu nhanh chóng sắp xếp lại tư liệu về Giang Khương một lần.
Khi Giang Khương tốt nghiệp trung học thì bắt đầu thay đổi. Khi hắn xuất hiện ở Hoa Hạ, gặp được Tuyên Tử Nguyệt của Tuyên gia, dường như vẫn còn là một người bình thường. Nhưng chỉ trong mấy năm ngắn ngủi hắn đã đạt đến trình độ như bây giờ.
Suy nghĩ một chút, ánh mắt mọi người lại lóe lên tia sáng.
Lúc này Từ Khải Liễu cũng không nhịn được, bưng tách trà trong tay nhấp một ngụm, thoáng ổn định tâm tư, lúc này mới nhìn Giang Khương nói tiếp:
- Liên quan đến bộ lạc vu sư, bây giờ thật sự bọn họ đều do cậu nắm giữ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609931/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.