Lúc này Aguero chỉ là sáng sớm, nhưng ở Hoa Hạ lại là xế chiều.
Bệnh viện đa khoa Ba quân chủng, một người mặc áo khoác blouse màu trắng đang ngồi dưới ánh mặt trời, vừa phơi nắng vừa tán gẫu.
- Lão Ngô, anh nói Đại tá Giang Khương gì đó rốt cuộc là đang nghĩ cái gì? Đến Châu Phi mà lại dùng thuốc đông y.
Một vị lão đồng chí cười khổ bưng tách trà trong tay, nhấp một miếng rồi nói:
- Dùng trong nước thì được, nhưng đến Châu Phi, hơn nữa còn là sự kiện được toàn cầu chú ý, đúng là quá tự do phóng khoáng đi.
Người được gọi là lão Ngô cũng tràn đầy vẻ bất đắc dĩ:
- Tôi làm sao mà biết. Nhưng truyền thông nước ngoài đang nắm lấy chuyện này, rồi phóng đại lên. Đám chuyên gia nghiên cứu ở Mỹ, Anh thì thay phiên nhau lên tiếng phê bình. Nếu lúc này xảy ra rắc rối, vậy thì rắc rối sẽ rất to. Mấy năm qua, danh tiếng chúng ta vất vả kiếm được chỉ sợ cũng sẽ bị giảm đi.
- Đúng vậy, đúng vậy. Chẳng qua chúng ta cũng biết, Đại tá Giang Khương dường như không phải là người thất thường, làm sao có thể làm ra mấy chuyện như vậy?
Tại một trung tâm nghiên cứu vi khuẩn của Hoa Hạ, mấy vị chuyên gia trung niên cũng đang ngồi chung một chỗ, gương mặt tràn đầy giận dữ.
Một người mang mắt kính gọng vàng, bực tức nói:
- Qua loa, hoàn toàn là làm qua loa. Làm mất hết mặt mũi Hoa Hạ chúng ta.
- Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609919/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.