- Cái gì? Giang Khương đã lấy được nắp Tế Thế Đỉnh?
Nghe Viện trưởng nói, những thành viên đang ngồi đây, ngoại trừ Chu Thế Dương, tất cả đều vừa mừng vừa sợ.
- Khó trách Huyết tộc lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, thì ra là bị Giang Khương cướp đi nắp Tế Thế Đỉnh. Nếu đổi lại là chúng ta, chúng ta cũng sẽ dốc toàn lực cướp lại món đồ đó về.
Lưu Mộc Dương cười nói:
- Giang Khương đúng là lợi hại.
- Đúng vậy. Lá gan của cậu ta đúng là đủ lớn, lại dám một mình chạy đến hang ổ Huyết tộc để cướp nắp đỉnh. Nhưng không biết cậu ta làm cách nào để cướp? Không nói đến toàn bộ lâu đài Lisin chạy đến tiếp viện, nội vị Hầu tước Ryan và mấy vị Bá tước thôi cũng không phải là kẻ dễ ăn gì.
Một thành viên hội Viện ủy khác cũng cảm khái, nói:
- Vị Hầu tước Ryan, toàn bộ Thiên Y Viện tính luôn cả ngoại viện cũng không có mấy ai có thể chống lại, mà Giang Khương lại có thể từ trong tay đối phương cướp lại Tế Thế Đỉnh, còn bình yên thoát thân. Thật sự là không nghĩ đến mà.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Không ít ủy viên Viện ủy đều rối rít gật đầu.
Chỉ có Chu Thế Dương là khẽ hừ một tiếng:
- Mọi người cũng đừng cao hứng quá sớm. Lời của Giang Khương có tin được hay không cũng còn khó nói lắm. Ban đầu, cậu ta cũng là lén lút mang Tế Thế Đỉnh đi, cướp nắp Tế Thế Đỉnh, lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609872/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.