Nhìn ngón tay rỉ ra một giọt máu, Giang Khương cau mày, sau đó đưa đến trước miệng Bá tước Eva.
Chân mày Bá tước Eva nhẹ cau lại, lỗ mũi hít hít vài cái, dường như ngửi được khí tức gì đó. Hơn nữa, sắc mặt vốn ảm đạm vì khí tức này mà có chút huyết sắc.
Hít thêm một cái nữa, Bá tước Eva đang nhắm mắt rốt cuộc mở mắt ra, nhìn giọt máu trên đầu ngón tay, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc, chỉ nghe ực ực một tiếng, bất tri bất giác nuốt nước bọt một cái.
- Anh…anh định làm gì?
Nhìn ngón tay và giọt máu trên đỉnh ngón, Bá tước Eva run giọng nói, dùng tiếng Oxford tiêu chuản, quên mất cô cũng biết chút tiếng Trung.
- Hút đi. Thiên Y Viện chúng tôi không thể cung cấp máu người cho các người, các người không phải vẫn muốn máu của tôi sao? Bây giờ tôi cho cô hút.
Máu của Giang Khương dường như có sức hấp dẫn đối với Bá tước Eva. Ánh mắt vốn ảm đạm phát ra thần sắc mãnh liệt, nhìn chằm chằm vào giọt máu, sau đó nuốt nước miếng một cái, chần chừ một chút rồi lắc đầu thật mạnh, đẩy tay Giang Khương ra, khàn giọng nói:
- Không cần, tôi không muốn uống máu của anh. Anh không phải người tốt. Máu của anh không sạch sẽ.
- Tôi không phải người tốt? Máu không sạch sẽ?
Giang Khương sửng sốt, ánh mắt trợn tròn. Đây là có ý gì vậy? Cái gì gọi là tôi không phải người tốt? Nhìn thấy cô không ổn, còn cho cô uống máu, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609844/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.