- Nhựa cây Ngọc Phong không đủ, hỏa hầu còn thiếu một chút.
Giọng nói của Giang Khương vang lên. Lần thứ hai luyện Luyện Cốt Đan đã thất bại.
Hắn đưa tay lau mặt một cái, sau đó ngồi xuống ghế, cười khổ:
- Xem ra tôi đã quá khinh thường rồi.
- Không, cậu không hề khinh thường. Chẳng qua là chưa quen thuộc mà thôi.
Mặc dù thất bại, nhưng Vu Phượng Minh một chút trách cứ đối với Giang Khương cũng không có, ngược lại nghiêm túc nói:
- Lần nào cũng có thể tìm ra được nguyên nhân, nói rõ chúng ta vẫn còn chưa quen thuộc. Ngày mai lại tiếp tục.
Tiếp tục? Đã lãng phí hai phần nguyên liệu, Giang Khương cảm thấy có chút đau lòng. Nên biết rằng Tuyết Hổ Cốt đã không còn được sản xuất. Thiên Y Viện bây giờ chỉ còn tồn lại mấy cân mà thôi. Dùng thêm một lần là ít đi một lần.
- Không sao, bây giờ thì cũng chỉ có một mình cậu luyện được. Chỉ cần có thể luyện được, tổng còn tốt hơn là cứ cất trong kho mãi. Nào có chuyện luyện đan lần một lần hai là thành công?
Vu Phượng Minh vẫn tiếp tục khích lệ Giang Khương. Ông rất sợ Giang Khương tuổi còn trẻ, sẽ dễ bị nhụt chí.
Nhìn biểu hiện lo lắng của Vu Phượng Minh, Giang Khương gật đầu nói:
- Được rồi, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi, ngày mai lại bắt đầu.
Thấy Giang Khương đồng ý với đề nghị của mình, Vu Phượng Minh thở phào nhẹ nhõm.
9h tối, phi trường quốc tế Kim Lăng, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609818/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.