- Lão sư, rốt cuộc là người giúp Giang Khương thật hay là giả vậy?
Ánh mắt trong trẻo của Từ Thanh Linh tràn đầy vẻ hoài nghi nhìn chằm chằm Tôn Diệu Nguyệt, hỏi.
Bị Từ Thanh Linh nhìn như thế, Tôn Diệu Nguyệt cười khan:
- Này, nào có đệ tử nào nói chuyện với lão sư như vậy chứ? Ta đương nhiên là giúp hắn rồi.
- Thật?
Từ Thanh Linh cau mày. Cô biết được lão sư của mình cũng không phải là người đáng tin.
- Đương nhiên là thật. Ta là lão sư của con, ta giúp Giang Khương, chẳng lẽ còn đi gạt con sao?
Nhìn ánh mắt hoài nghi của đệ tử, trong lòng Tôn Diệu Nguyệt không khỏi có chút chột dạ. Cô biết đệ tử của mình thông minh hơn người, khẽ hừ một tiếng:
- Con xem đó, Thiên Y Viện tuyệt đối không thể nào làm khó Giang Khương được đâu.
Nghe Tôn Diệu Nguyệt nói, lúc này Từ Thanh Linh mới cảm thấy yên tâm một chút, nhưng không biết trong lòng lão sư của mình đang nghĩ: Giang Khương không phải người ngu. Nếu không gánh được, nhất định sẽ chạy đến chỗ của mình. Đến lúc đó Thiên Y Viện tất nhiên sẽ không làm gì được hắn.
Hội trưởng lão Huyết tộc, Chủ tịch quốc hội đại nhân đang ngồi ở vị trí chủ vị, nhẹ nhàng đung đưa cây trượng trong tay, lắng nghe mọi người thảo luận.
- Điều kiện liên quan, tôi đã giao cho Thiên Y Viện. Tôi tin rằng Thiên Y Viện sẽ tiếp nhận điều kiện này.
Hầu tước Olivier mỉm cười nói.
- Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609809/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.