- Mẹ... mẹ không cần phải lo... Con ở đây rất tốt... Giang Khương đối xử với chúng con rất tốt...
- Vâng.. Giờ hàng ngày con chủ yếu là tu luyện, thỉnh thoảng thì chơi với Tiểu Bảo... Tiến bộ rất nhanh ạ...
Tuyên Tử Nguyệt hơi thẹn thùng nói:
- Giang Khương lén đưa cho con không ít Đan dược thượng phẩm, có mấy đan dược này, không bao lâu nữa con có thể tiến lên Địa giai cấp 1 rồi... Đợi đến khi con về, con sẽ mang cho mẹ với ba một chai, giờ anh ấy luyện mấy thứ này không khó, mẹ cứ yên tâm!
- Anh ấy?... Giờ anh ấy bận lắm. Hai ngày trước mới từ nước ngoài về, hình như còn tự tay giết một Bá tước Huyết tộc...
- Hình như hai ngày nay anh ấy đã chuẩn bị bắt đầu luyện chế Đan dược siêu phẩm...
- Vâng vâng... Con biết... Mẹ, mẹ cứ yên tâm, con biết... A, hình như anh ấy về rồi... Cứ vậy đã mẹ nhé...
Tuyên Tử Nguyệt tiện tay cúp điện thoại, đi ra ngoài phòng khách thì thấy Giang Khương đang ôm Tiểu Bảo xoay vòng trong phòng khách.
- Sao hôm nay đã về rồi?
- Hôm nay hơi mệt chút nên về sớm...
Giang Khương mỉm cười buông Tiểu Bảo trong tay xuống, sau đó đứng lên nói:
- Ăn tối chưa? Nếu chưa, chúng ta đi ăn cơm...
- Được, được...
Nghe Giang Khương nói vậy Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu đều rất vui vẻ. Đã lâu rồi họ chưa cùng ăn chung với Giang Khương.
Ba người dẫn Tiểu Bảo đi đến nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609798/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.