Ngày hôm sau, những người nên tới đều đã tới, những thứ nên nhận cũng nhận, chỉ còn thiếu một chút...
Chekhov cũng chọn một vũ khí thường dùng từ chiếc rương bên cạnh, nhanh chóng lắp ráp, vừa nhìn về phía Giang Khương. Anh ta thấy mặt mũi Giang Khương vẫn tuấn tú như năm xưa, giữa hàng mi gần như không thấy nếp nhăn, không khỏi cười nói:
- Hai năm không gặp, tửu lượng của cậu tăng nhiều nhỉ...
Khóe miệng Giang Khương vểnh lên, nhìn xung quanh, thấy đám Gấu Bắc Cực rõ ràng còn chưa hết say, gật đầu cười một tiếng, nói:
- Chờ xong chuyện, chúng ta uống nữa!
- Được... Có khí phách, đến lúc đó chờ mà tiếp chiêu đi! Haha...
Chekhov vỗ mạnh bả vai Giang Khương, trên mặt nở nụ cười. Hai năm thằng nhóc này thật sự đã trở thành đàn ông rồi.
Giang Khương liếc mắt nhìn tường người, ánh mắt hơi lóe lên, nhẹ giọng nói:
- Corsa và Cisco...
Tay Chekhov thoáng khựng lại một chút, sau đó lắc đầu cười nói:
- Trong một lần làm nhiệm vụ năm ngoái gặp phải phiền phức, chết rồi...
Giang Khương thoáng trầm mặc, sau đó gật đầu một cái, cái nghề này chính là như vậy. Thật ra hắn biết, có điều hắn muốn xem thử có phải Corsa và Cisco có thể chết vì nguyên nhân khác không...
- Wao... hàng tốt...
Bên kia Pháo Đài to đầu đã mở cái rương dưới cùng, nhìn thứ đồ chơi bên trong, không khỏi kinh ngạc than một tiếng.
Nghe tiếng thán phục của Pháo Đài, đám Gấu Bắc cực đang lắp áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609773/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.