Khi Giang Khương nhìn thấy một lão nhân và một người đàn ông trung niên che mặt xuất hiện, hắn liền cảm thấy không ổn.
Hắn không quen hai người, cũng không nhận ra hình dáng của cả hai, nhưng khí tức toát ra thì không thể che giấu được cảm giác của hắn.
Hai cao thủ Thiên giai xuất hiện trước mặt hắn, Giang Khương có dùng mông để nghĩ cũng biết lần này hắn phiền phức lớn rồi.
- Nghĩ không ra Hồ trưởng lão lại vô sỉ đến tình trạng này.
Nhìn hai người, Giang Khương lắc đầu thở dài, trào phúng nói.
Hai cao thủ Thiên giai nghe Giang Khương nói xong, ánh mắt cũng không hiện lên sự khác thường, không nói một lời đánh tới Giang Khương.
- Mẹ kiếp.
Nhìn cả hai, Giang Khương cười khổ, cũng không suy nghĩ nữa, quay đầu bỏ chạy. Đối kháng với hai cao thủ Thiên giai, nếu còn không chạy, chính là ngu.
Đối với mấy chuyện này, Giang Khương cảm thấy không cần phải suy nghĩ nhiều. Có suy nghĩ cũng vô ích. Chạy trốn trước mới là chuyện lớn.
Nhưng muốn chạy thoát khỏi sự đuổi giết của hai cao thủ Thiên giai trong khu vực đường núi là rất khó khăn. Giang Khương cũng không cho rằng mình có thể không bị tổn hao lông tóc mà rời đi, chỉ xác định không để cho hai cao thủ Thiên giai vây công mà thôi. Một cao thủ Thiên giai thì còn được, hai cao thủ, thật sự khó lắm.
Cứ như vậy, một người chạy trốn hai người đuổi, rất nhanh biến mất trong khu rừng.
Mấy cây súng bắn tỉa phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609722/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.