Giang Khương đưa tay nâng vành nón của mình, chỉnh lạ cổ áo, hơi căng thẳng. Hắn đang định xuống xe nhưng lại đưa tay kéo tấm che nắng lên một chút, nhìn vào gương chiếu trên tấm che nắng, sau khi xác nhận đã chỉnh tề rồi, lúc này mới khẽ thở ra một hơi, mở cửa đi xuống xe.
Xung quanh chiếc xe sớm đã có một đám những đứa trẻ từ sáu bảy đến mười hai mười ba tuổi đang tò mò vây xem. Ở cái thôn này rất hiếm khi thấy những chiếc xe lớn như vậy. Cách đó không xa cũng có năm sáu người lớn đang nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập tò mò.
Thôn Long Hương là một nơi nghèo nổi tiếng, trong thôn cũng không có nhân vật nào xuất chúng. Thỉnh thoảng cũng có một chiếc xe nhỏ nào đó vào trong thôn, đều là những lãnh đạo ủy ban xã đến xem xét tình hình. Nhưng xe của các lãnh đạo này cũng chỉ là những chiếc Santana hoặc những chiếc xe jeep cũ nát, làm gì có chiếc xe nào hoành tráng thế này?
Giang Khương bước xuống xe trong ánh mắt tò mò của mọi người. Hắn nhìn xung quanh một chút, cảm nhận ánh mắt tò mò phát ra từ xung quanh. Sau khi hắn thoáng chần chờ một chút liền bước về phía một ông cụ đang chống cuốc nhìn về phía mình ở cách đó không xa.
- Cụ ơi... Xin hỏi cụ có biết nhà Lâm Văn Hà ở đâu không ạ?
Nhìn ông cụ mặt nhăn nheo đầy vẻ tang thương trước mặt, Giang Khương khách khí mỉm cười hỏi.
Ông cụ nghe Giang Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609712/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.