Mã Tiểu Duệ đi bên cạnh Giang Khương, cảm thấy Giang Khương tương đối trầm mặc và kỳ kỳ, cuối cùng cô không nhịn được quay đầu hỏi:
- Anh... không sao chứ?
- Hử?
Giang Khương liếc nhìn Mã Tiểu Duệ bên cạnh, sau đó cười một tiếng, lắc đầu nói:
- Không sao!
- Chắc chắn là có chuyện... Hôm nay anh làm người ta thấy rất kỳ lạ...
Mặt Mã Tiểu Duệ đầy vẻ khó tin, nhìn chằm chằm Giang Khương lắc đầu một cái, đột nhiên nở nụ cười cổ quái, nói:
- Có tâm sự, có phải là thích ai rồi không?
- Á?! Sao có thể chứ?
Giang Khương nghe vậy cuối cùng cũng cười thất thanh. Hắn không kìm được đưa tay vuốt tóc Mã Tiểu Duệ, cười nói:
- Tôi đã có bạn gái, hơn nữa nếu như có thích thêm ai, thì chắc cũng chỉ có cô...
- Đi...
Mã Tiểu Duệ trước nay tùy tiện hiếm có khi đỏ mặt, đưa tay hất tay Giang Khương ra, vứt lại Giang Khương sải bước đi lên phía trước.
Giang Khương nhìn Mã Tiểu Duệ hậm hực bước nhanh về phía trước thì không kìm được bật cười, sau đó bước nhanh chân đuổi theo.
- Cô chạy cái gì... đừng giận... chỉ đùa thôi cũng không được à...
- Không được... anh tránh ra...
- Ối... Đừng, cô đừng có như vậy được không hả... Cùng lắm điểm kia coi như tôi nợ, để tôi trả cô...
- Không cần...
- Mẹ kiếp... Vậy rốt cuộc cô muốn thế nào?
Giang Khương gãi đầu, buồn bực bó tay.
- Chẳng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609682/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.