Nhìn vẻ mặt thần bí của Trương Nguyên, Giang Khương vô cùng bình tĩnh. Tuy nói hắn có sự đề phòng đối với Trương Nguyên, nhưng cũng không thèm để ý. Ở Hoa Hạ này, đúng là không có cái gì để cho hắn sợ.
Ở thế tục, đừng nói chỉ là một Trương Nguyên nho nhỏ trước mặt, cho dù là bảy cự đầu, hắn cũng chẳng chút úy kỵ. Về phần khí tức không bình thường trên người Trương Nguyên, hắn cũng chẳng sợ. Từ lúc trở về nước cho đến nay, đấu với người khác mấy lần, lần nào cũng là từ trong nguy hiểm mà bước ra. Thậm chí ngay cả cấp bậc như Tôn Diệu Nguyệt hắn cũng có thể đối phó được. Thứ tiểu lâu la này, hắn lại càng không thèm để ý.
Nhưng hắn có chút tò mò, không biết Trương Nguyên tìm hắn là có chuyện gì.
Khi Trương Nguyên nói mời Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu mang Tiểu Bảo ra ngoài để y nói chuyện riêng, Giang Khương cũng không phản đối. Hắn thật sự hiếu kỳ không biết người trước mặt là ai. Con ông cháu cha mà có năng lượng khí tức đặc biệt như vậy, quả thật là rất kỳ quái.
Mặc dù Giang Khương không muốn bị phiền toái, nhưng nếu đối phương đã tìm đến cửa, hắn cũng muốn biết rõ ràng mục đích của đối phương.
- Giang thiếu, mời uống trà.
Trương Nguyên bưng bình trà, rót vào tách cho Giang Khương.
Cầm tách trà nhấp một ngụm, Giang Khương có chút cau mày. Gần đây hắn uống Thanh Tâm trà của Thiên Y Viện không ít. Khi uống loại trà khác, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609635/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.