Nghe được giọng nói có chút căm tức của ai đó, Giang Khương bất đắc dĩ quay sang nhìn Trưởng phòng Hà:
- Trưởng phòng Hà, việc này không liên quan gì đến Bộ An ninh quốc gia ngài. Hơn nữa, cũng không phải Bộ An ninh của ngài có thể quản được.
- Cho nên, ngài cũng đừng làm khó dễ tôi.
Giang Khương nhìn chăm chú Trưởng phòng Hà, nói.
Nhìn ánh mắt trong suốt của Giang Khương, Trưởng phòng Hà thở hắt ra. Điều này ông cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn. Nhưng tình huống trước mắt, nếu bộ An ninh quốc gia của ông đã đụng phải, hiển nhiên là không có khả năng buông tay. Nếu không, làm sao mà ăn nói với cấp trên?
Lập tức trầm giọng nói:
- Mặc kệ có liên quan đến bộ An ninh quốc gia chúng tôi hay không, hoặc chúng tôi có quản được hay không, chúng tôi cũng phải điều tra cho tường tận. Trừ phi cấp trên có chỉ thị khác. Vì thế, xin mời Tổ trưởng Giang cậu phối hợp với tôi.
Nhìn Trưởng phòng Hà không chịu rút lui, Giang Khương nhún vai, nói:
- Được, vậy Trưởng phòng Hà muốn hỏi cái gì thì cứ hỏi đi.
Nhìn Giang Khương, Trưởng phòng Hà trầm giọng hỏi:
- Tốt lắm, tôi muốn biết tại sao những người kia lại tập kích cậu?
- Không biết.
Giang Khương lắc đầu, nhìn Trưởng phòng Hà, lãnh đạm nói.
- Không biết?
Giọng nói của Trưởng phòng Hà đột nhiên phát lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm Giang Khương, tràn đầy vẻ uy nghiêm. Nếu người bình thường bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609513/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.