Mặc dù bị sự kiện dịch bệnh ảnh hưởng, người đến khám bệnh tại bệnh viện Ba quân chủng giảm rất nhiều, nhưng khu nội trú vẫn người qua lại như mắc cửi.
Chỉ là tất cả cửa sổ đều được đóng chặt. Ngoài ra còn có một lều vải màu trắng được dựng gần ngay với khoa Nhi. Ngoại trừ cảnh vệ được trang bị vũ khí hạng nặng canh gác bên ngoài, còn thì chỉ có nhân viên mặc đồ trắng ra vào. Đây giống như là nơi ôn thần dừng chân, không ai dám đến gần.
Yukiko mặc chiếc áo đầm màu xám đứng trong đám người, thu hút không ít sự chú ý của người qua lại. Cô đứng gần khoa Nhi, gương mặt xinh đẹp vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng hai mắt lại hiện lên sự chờ mong.
Đứng một hồi lâu, cô cũng không thấy người nọ xuất hiện, ánh mắt liền hiện lên sự thất vọng, sau đó xoay người rời đi.
Khi Yukiko rời đi, một người đàn ông ngồi xổm cách đó không xa, trên đỉnh đầu là một tờ báo chiều Bắc Kinh, nhẹ nhàng đưa tay lên miệng, thấp giọng nói:
- Mục tiêu đã rời đi. Số 2 tiếp quản mục tiêu.
- Số 2 đã nhận được, đã tiếp quản mục tiêu.
Từ bên trong tai nghe truyền đến tiếng nói, người đàn ông tiện tay thu lại tờ báo, sau đó bước theo hướng Yukiko đã rời đi.
Sau khi người đàn ông này rời đi, cách đó không xa cũng có một người thanh niên đang xem báo, lúc này có chút ngẩng đầu lên, nhìn theo hướng người đàn ông kia, ánh mắt hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609501/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.