- Rốt cuộc trong tổ bảy người có mấy người là thân thích của cậu hả?
Sau khi cúp điện thoại, Phó thủ tướng Tề ngây ra. Lúc này ông muốn ôm bắp đùi của một người nào đó mà rống lên một câu.
Vốn đang hăng hái bừng bừng cáo trạng Giang Khương, lấy tội danh lơ là nhiệm vụ giống như Nghiêm Quốc Hùng gán cho hắn, ít nhất cũng phải kéo hắn ra khỏi cái chức Phó tổ trưởng thường vụ. Kết quả không ngờ lại như thế, lại gánh thêm trách nhiệm bảo mẫu. Điều này làm cho Phó thủ tướng Tề có cảm giác bi thương.
Ý tứ của Phó thủ tướng Trương rất rõ ràng. Mặc kệ Giang Khương làm thế nào, chỉ cần không thái quá, lão Tề ông phải giúp đỡ một bên. Người ta còn trẻ không hiểu chuyện, anh gánh nhiều hơn một chút, ngàn vạn lần không được để xảy ra vấn đề.
Phó thủ tướng Tề cảm giác Giang Khương giống như một người đến từ đảng Thái Tử. Vạn nhất xảy ra vấn đề, sẽ có một hai bô lão đến giải quyết.
Phó thủ tướng Tề không phải người ngu. Từ lời nói của Phó thủ tướng Trương, ông có thể nghe ra được nhiều thứ. Phó thủ tướng Trương nói như vậy với ông, hẳn tổ bảy người phía sau Giang Khương không chỉ có một người mà ít nhất là mấy người.
Nhưng tổ bảy người tổng cộng cũng chỉ có bảy người. Nếu có mấy người đứng đằng sau hắn, quả thật sẽ hù Phó thủ tướng Tề đái ra quần mất.
Khó trách ông đường đường là một Phó thủ tướng nhưng lại được trao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609488/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.