- Lại ngủ rồi.
Nhìn Giang Khương ngủ tiếp, Trương Ngọc Phượng và Lâm Ngọc Tường đều khẩn trương, sợ Giang Khương trở lại trạng thái dọa người như vừa rồi.
Đường y sư tiến lên bắt mạch cho Giang Khương, sau đó gật đầu với hai người:
- Kinh mạch của Giang Khương chỉ hơi hao tổn một chút. Cứ để cậu ấy nghỉ ngơi vài ngày là ổn.
Nghe không còn vấn đề gì khác, hai người mới thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ lo lắng năng lượng dũng mãnh kia tiến vào trong cơ thể Giang Khương, khiến cho cơ thể Giang Khương không thể chịu nổi thì phiền toái rồi.
- Đường y sư, Giang Khương hẳn sẽ không có vấn đề gì chứ?
Phan Hiểu Hiểu vẫn lo lắng như cũ.
- Yên tâm đi, đã cho cậu ấy dùng thuốc, sẽ không có vấn đề gì đâu.
Nhìn Phan Hiểu Hiểu lo lắng như vậy, Đường y sư gật đầu nói.
Lúc này, Viên Dũng liền ôm Giang Khương đặt lên trên chiếc giường nhỏ bên cạnh.
Phan Hiểu Hiểu cẩn thận giúp Giang Khương cởi chiếc áo dính máu ra. Nhìn Giang Khương đã ngủ say, cô mới thoáng yên tâm một chút mà bước đến chỗ Tiểu Bảo.
Đường y sư và đám người Lâm Ngọc Tường cũng vây quanh giường bệnh Tiểu Bảo, cẩn thận kiểm tra tình huống cho cậu bé.
- Không có mạch đập, hơi thở cũng cực kỳ yếu ớt.
Trương Ngọc Phượng kinh hô lên. Nếu không phải nhìn thấy trên màn hình còn có sóng điện tim xuất hiện, chỉ sợ Trương Ngọc Phượng sẽ cho rằng Tiểu Bảo đã chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609484/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.