- Tiểu Giang, thế nào? Chuyện này cậu có thể suy nghĩ lại một chút không?
- Hơn nữa, ngày mai tôi sẽ ký một giấy thông hành đặc biệt đến Mật quán năm ngày cho cậu. Cậu có biết Mật quán không? Cậu có thể vào đó năm ngày.
Gương mặt như cương thi của Chu Thế Dương nở nụ cười, khiến cho La y sư cũng bắt đầu có chút buồn nôn.
Chu Thế Dương vì cháu ngoại của mình mà muốn Giang Khương viết thư bãi nại, lại còn phải tự vu oan cho mình, nói hắn làm ra một số chuyện không đúng khiến cho Tôn Nghị căm tức, sau đó mới dẫn đến chuyện như vậy.
- Chẳng lẽ danh tiếng của cháu ngoại ông quan trọng hơn danh tiếng của Giang Khương?
La y sư đứng bên cạnh lắng nghe, nhìn chằm chằm Chu Thế Dương, thầm mắng một câu. Nếu không phải Chu Thế Dương là một trong năm cự đầu của Thiên Y Viện, La y sư đã vác gậy đuổi ra ngoài rồi.
Nhưng ông cũng không tiện xen vào. Dù sao Chu Thế Dương cũng là Thiên y sư, hơn nữa còn phải xem suy nghĩ của Giang Khương như thế nào. Thật ra ông không sợ đắc tội với Chu Thế Dương, nhưng Chu Thế Dương muốn làm khó Giang Khương sau này cũng không phải là chuyện khó khăn gì lắm.
Nếu Giang Khương đồng ý, La y sư có thể hiểu được. Ít nhất Chu Thế Dương còn ở vị trí Thiên y sư hai nhiệm kỳ nữa, cũng chính là mấy chục năm. Mà mấy chục năm này chính là những năm mấu chốt của Giang Khương. Nếu Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609430/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.