- Giang Khương thế nào rồi?
Nhìn thấy Mã Tiểu Duệ từ bên trong bước ra, Tuyên Tử Nguyệt vẫn chờ ở bên ngoài, vội vàng lao đến hỏi.
- Bây giờ vẫn còn đang điều trị bên trong.
Mã Tiểu Duệ cười nói:
- Đừng lo. Thiên Y Viện chúng tôi luôn có những loại thuốc tốt nhất, Giang Khương tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì đâu.
- Vâng, vâng.
Mặc dù sớm biết ở trong Thiên Y Viện, Giang Khương sẽ không có khả năng xảy ra vấn đề. Nhưng nhìn biểu hiện khẩn trương của Mã Tiểu Duệ và Vương Mịch, Tuyên Tử Nguyệt vẫn rất lo lắng. Nhưng bây giờ, nhìn Mã Tiểu Duệ cũng không còn lo lắng như lúc đầu, cô cũng thoáng yên tâm một chút:
- Bây giờ tôi có thể vào thăm Giang Khương được chưa?
Mã Tiểu Duệ chần chừ một chút rồi nói:
- Bây giờ còn chưa được đâu. Cậu ấy đang trong giai đoạn dùng thuốc. Phải đợi tình huống tốt hơn một chút thì cô mới có thể vào được.
- Vậy phải mất bao lâu nữa?
Tuyên Tử Nguyệt hỏi.
Mã Tiểu Duệ suy nghĩ một chút rồi đáp:
- Hẳn là phải bốn năm tiếng nữa. Nếu không thì cô về nghỉ ngơi trước đi. Khi nào Giang Khương tỉnh lại, tôi sẽ thông báo cho cô ngay.
- Bốn năm tiếng nữa?
Sắc mặt Tuyên Tử Nguyệt thoáng ảm đạm, nhưng vẫn kiên trì nói:
- Không được, tôi phải chgo72 ở chỗ này. Tôi muốn được nghe tin tức của anh ấy đầu tiên.
Thấy Tuyên Tử Nguyệt kiên trì như vậy, Mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609422/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.