- Cái gì? Chết hết rồi sao? Tề Lang cũng chết rồi à? Thế còn Giang Khương?
Nghe thấy giọng nói trong điện thoại, vẻ mặt Tề Nhạc Minh trong nháy mắt liền trở nên trắng bệch, kinh hãi hỏi.
- Giang Khương bị trọng thương, đã được cứu, chắc không sao?
Vẻ mặt Tề Nhạc Minh lại biến đổi lần nữa, tức giận quát mắng:
- Vậy sao không đưa hắn ta về?
- Thiên Y Viện?
Sau khi nghe thấy câu trả lời của đối phương, vẻ mặt Tề Giang Minh lại biến đổi lần thứ ba, vẻ mặt xám ngắt, lúc lâu sau mới hỏi:
- Sao lại có Thiên Y Viện ở đó? Sao bọn họ lại nhúng tay vào chuyện này?
- Minh thiếu, chuyện này tôi không rõ nhưng quả thật là người của Thiên Y Viện.
Bên kia cũng bất đắc dĩ đáp:
- Bọn anh Lang cũng bị phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận rồi.
- Bà nó!
Nghe thấy lời này, cuối cùng Tề Nhạc Minh cũng không nhịn được, ném bộp điện thoại trong tay xuống đất. Cha anh ta giao chuyện này cho anh ta làm nhưng kết quả lại thành ra như vậy, hơn nữa A Lang cũng chết rồi mà lại không bắt được Giang Khương. Thậm chí lần này còn dính dáng đến Thiên Y Viện, bây giờ anh ta thật không biết ứng phó với cơn giận của cha mình thế nào.
Nhưng điều khiến anh ta đau đầu hơn nữa là lần này nếu Giang Khương có quan hệ với Thiên Y Viện thì sau này làm sao anh ta động vào Giang Khương được nữa đây? Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609282/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.