- Cảm ơn.
Nhận lấy hương và tiền giấy người trung niên xa lạ kia đưa cho, Giang Khương dùng sức gật đầu. Sau đó hắn lại mượn bật lửa của người đó, châm hương rồi cắm hương vào phía trước người bác và thím, đốt một xấp tiền giấy rồi mới quỳ ở phía trước.
- Bác, thím, cả chị dâu nữa, mặc dù Bảo Cường không có mặt nhưng vẫn còn có cháu, cháu thay mặt Bảo Cường đến đưa tiễn mọi người. Mọi người yên tâm, cháu sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Bảo, coi thằng bé như con trai mình, tuyệt đối sẽ không để nó phải chịu chút ấm ức nào.
Giang Khương quỳ dưới đất, dùng sức dập đầu lạy ba cái rồi mới đứng dậy, sau đó lại đi vào trong đống đổ nát. Khi bọn họ đang đào thì đã thấy hình như trong đống đổ nát có hai quan tài, chắc là quan tài hai người già chuẩn bị cho mình. Nếu đã có sẵn quan tài thì đương nhiên Giang Khương không thể để hai người già cứ thế nằm đắp một cái chăn ở đây được.
Nhìn Giang Khương lại đi về phía hướng đống đổ nát, người trung niên nọ lúc này cũng có chút nghi hoặc. Có điều, y nhìn thấy Giang Khương đi vào bên trong, sau đó nhanh chóng dọn sạch một đống gạch ngói, một đống khối xi măng nặng gần chục cân bị Giang Khương tiện tay ném ra, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Y nhìn đống đổ nát bị ném ra ngoài, thầm chậc lưỡi, chẳng trách vị thầy thuốc Giang này có thể một mình dọn sạch nhanh như vậy, sức lực và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609258/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.