- Sơn Tham lâu năm, sơn tham ba bốn chục năm, trời ơi!
Nhìn trong đám cây cỏ rậm rạp trên vách núi hiện ra một gốc cây quen thuộc, trong đầu lại có tin tức nhắc nhở, Giang Khương vỗ bắp đùi, có chút tiếc hận.
Lão Cố ở bên cạnh không lên tiếng, nhưng lại bị Giang Khương làm cho hoảng sợ, không biết bác sĩ Giang bị chấn động thần kinh gì nữa.
Mặc dù đau lòng vì không lấy được gốc sơn tham này, nhưng Giang Khương hiển nhiên là không vì nó mà lãng phí thời gian. Sơn tham trong tay hắn cũng không ít. Bây giờ quan trọng nhất chính là tìm được Mộc Long Căn, cho nên Giang Khương chỉ lưu luyến nhìn qua gốc sơn tham, cố nhịn không thở dài, quay đầu sang hướng khác.
Thấy Giang Khương chỉ vỗ bắp đùi, sau đó khôi phục lại bình thường, lão Cố ở bên cạnh đang lo lắng đề phòng rốt cuộc cũng cảm thấy yên tâm. Bây giờ đã tìm được một nhánh Mộc Long Căn, ông chỉ hy vọng có thể tìm được hai nhánh nữa, sau đó bình an dẫn bác sĩ Giang trở về Bắc Kinh, ngàn vạn lần đừng để xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Mặc dù đang là mùa đông, nhưng nhờ có ánh mặt trời chiếu xuống, chiếu sáng toàn bộ thị trấn Võ Nguyên. Một chiếc xe Jeep Wrangler đang di chuyển trên con đường núi, mang theo cả một làn khói bụi phía sau.
Hai cô gái mặc áo khoác lông xinh đẹp ngồi băng sau, không ngừng nhìn ngọn núi xinh đẹp chung quanh, hưng phấn kêu to.
Hai chàng thanh niên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609232/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.