- Tiểu tử kia, mày cho rằng lão tử đang giả bộ à? Mày cứ chờ đó, chờ Đồn trưởng Ngô phái người đến, rất nhanh mày sẽ biết tao lợi hại như thế nào.
Hồ Lực nổi giận đứng mắng ngoài cửa phòng khám. Trong lúc đang chửi khí thế liền bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang.
Gã nổi giận nhìn chung quanh, muốn xem điện thoại của ai mà không thức thời lại reo vào lúc này, liền nhìn thấy Giang Khương cho tay vào túi móc điện thoại ra.
Nhìn cái tên hiện lên trên màn hình, Giang Khương mỉm cười, nhìn Hồ Lực đang căm tức trước mặt, nói:
- Cục trưởng Lý, xin chào.
Một tiếng Cục trưởng Lý liền thu hút ánh mắt của mọi người, đặc biệt là Hoàng ca.
- Đấy, thấy chưa? Không phải tôi nói cứ chờ xem sao?
- Cục trưởng Lý?
Lưu tỷ có chút sửng sốt, sau đó nhớ đến một người, không khỏi cả kinh:
- Chẳng lẽ là Cục trưởng Lý của phân cục Hà Tây chúng ta?
- Chính là anh ta. Tôi đã nói không có việc gì đâu.
Hoàng ca thấp giọng cười.
Lúc này, Giang Khương vẫn bình tĩnh trò chuyện với người bên kia:
- Vâng, đúng vậy, là có chuyện như vậy, không nghĩ đến lại kinh động đến anh.
- Vâng, là do bên kia cố ý gây chuyện với phòng khám chúng tôi. Chỉ vì chút việc nhỏ mà bắt chúng tôi phải đóng cửa. Bây giờ còn đang bao vây phòng khám của chúng tôi, đúng là đã gây phiền phức cho anh rồi.
- Haha, không có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609194/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.