2h chiều, cuộc thi chính thức bắt đầu.
Dựa theo quy tắc trước đó, buổi chiều sẽ thi viết trước. Ai lọt vào top 10 mới có cơ hội tiến vào vòng thi thứ hai.
Nơi diễn ra cuộc thi viết là phòng hội nghị bệnh viện số 1 trực thuộc đại học Y Dược. Ngoại trừ thành viên ban giám khảo, các lão y sư khác thì ngồi ở một gian phòng nhỏ bên cạnh.
Đãi ngộ của các lão y sư cũng không tệ. Bệnh viện cố ý điều những y tá có phong cách đứng đắn đến bê trà rót nước, để các lão y sư ngồi phòng máy lạnh, uống Bích Loa Xuân tốt nhất, sảng khoái thả rắm, thoải mái vô cùng.
Đương nhiên, tuy nói hoàn cảnh không tệ, y tá không tệ, nhưng trong số các lão y sư cũng không phải ai cũng thoải mái. Ví dụ như Trương Nguyệt Chánh Trương lão sư. Sắc mặt của ông đã không tốt từ cuộc họp buổi sáng rồi.
Đặc biệt là khi ngồi trong phòng nghỉ ngơi, nghe những người khác khoác lác, sắc mặt của ông lại càng thêm trầm xuống.
Nhưng Trương Nguyệt Chánh lại không có thể diện để khoe khoang vào lúc này. Dù sao, trong cái vòng tròn này, chuyện ông và đồ đệ bị mất hết mặt mũi đều đã bị lan truyền trong khắp giới. Một truyền mười, mười truyền trăm, những người ngồi ở đây không ai không biết.
Cho nên, sắc mặt lão đồng chí Trương Nguyệt Chánh mới âm trầm, ngồi một góc uống nước, không nói chuyện nhiều với ai, tùy ý cho đám bạn già kia khoác lác lên tận trời.
Những lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609116/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.