Thấy Bạch phu nhân nhìn mình, Giang Khương mỉm cười, biểu hiện vô cùng tự tin.
Nhìn thái độ tự tin của Giang Khương, Bạch phu nhân cũng có chút dao động. Bây giờ bà quả thật rất đau đầu, đợi thuốc mang đến cũng phải mất nửa tiếng. Nếu không có thuốc, nửa phút thôi cũng không chịu nổi rồi.
Tuy vẫn không hoàn toàn tin tưởng Giang Khương, nhưng bà vẫn gật đầu:
- Bác sĩ Giang, làm phiền cậu rồi.
Thấy Bạch phu nhân gật đầu, Giang Khương mỉm cười, nhưng trong lòng thật sự bất đắc dĩ. Hành y, tuổi tác chính là một trở ngại rất lớn. Mặc kệ anh giỏi bao nhiêu, khi khám bệnh chung quy người bệnh phải tìm những bác sĩ lớn tuổi. Với lứa tuổi của hắn, muốn nhận được sự tín nhiệm của người bệnh là hoàn toàn không dễ dàng.
Nhưng chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ chứng minh bản thân mình.
Giang Khương quyết định sẽ không bỏ qua cơ hội kéo gần quan hệ với Tỉnh trưởng Bạch. Bây giờ hắn giống như một con chuột tham lam, toàn lực nắm chắc những cơ hội gặp được. Chỉ có như vậy, hắn mới có cơ hội tìm được người hắn muốn tìm, biết được rõ ràng chuyện hắn muốn biết.
Trong hòm khám bệnh của Hồ lão luôn có sẵn dụng cụ châm cứu. Mặc dù ông rất ít khi dùng, nhưng là một bác sĩ trung y, nếu như trong hòm khám bệnh không có ngân châm thì quả thật rất kỳ cục.
Cho nên, bên trong hòm khám bệnh của Hồ lão luôn có mặt thứ này.
Giang Khương rút ngân châm ra, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609093/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.