4h chiều, thư ký Triệu Thụ Cường của Tỉnh trưởng Bạch đến phòng khám.
Nhìn nụ cười của thư ký Triệu của Tỉnh trưởng Bạch giống y như đúc với nụ cười của thư ký Lý của Tỉnh trưởng La, Giang Khương cảm thán trong lòng. Là người của lãnh đạo, quả nhiên đều có phong thái làm việc giống nhau.
- Bác sĩ Giang, hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều. Tình huống của lão thái thái đã ổn định, Tỉnh trưởng muốn tôi thay mặt ông ấy cảm ơn cậu một lần nữa.
Chủ nhiệm Triệu mỉm cười bắt tay Giang Khương.
Giang Khương mỉm cười đáp lại:
- Tình huống lão thái thái ổn định là tốt rồi. Tỉnh trưởng Bạch khách sáo quá.
- Chủ nhiệm Triệu, vị này là sư phụ của tôi, giáo sư Hồ Khánh Nguyên.
Giang Khương giới thiệu Hồ lão với Chủ nhiệm Triệu.
- Ồ, xin chào, xin chào giáo sư Hồ.
Đối với bậc tiền bối như Hồ lão, Chủ nhiệm Triệu lại càng khách sáo hơn, nhiệt tình bắt tay với Hồ lão:
- Giáo sư Hồ, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.
- Nào dám, nào dám. Chủ nhiệm Triệu khách sáo quá rồi.
Hồ lão mỉm cười nói.
- Tỉnh trưởng đã dặn dò, chờ tình huống của lão thái thái tốt hơn, sẽ mời giáo sư Hồ và bác sĩ Giang đến kê đơn thuốc trung y điều dưỡng cho bà. Mong giáo sư Hồ sẽ không từ chối.
Chủ nhiệm Triệu nói tiếp.
Hồ lão đã sớm biết việc này, tất nhiên là không từ chối, gật đầu đáp lời. Chuyện như vậy, ai mà dám từ chối chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609089/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.