Nghe thấy lời nói có ý dò xét của Cục trưởng Triệu, Giang Khương trong lòng cười thầm, xem ra vận may của hắn cũng không tồi, lập tức khẽ gật đầu cười nói:
- Cục trưởng Triệu quả là người sảng khoái… Nếu ngài đã khách sáo như vậy thì đương nhiên là tốt nhất…
- Được được được… Người anh em anh chờ tôi một lát, chờ một lát nhé…
Thấy Giang Khương không từ chối, Cục trưởng Triệu vội vươn tay lấy một chiếc quần đùi ở đầu giường, sau đó cẩn thận bò dậy khỏi giường. Ông ta nhìn người phụ nữ vẫn đang ngủ say, trong lòng lại run lên, sau đó vội cười khan nói:
- Người anh em, không biết anh thiếu bao nhiêu, nếu không nhiều qua tôi sẽ lấy cho anh ngay đây!
Vừa nói, ông ta vừa vội lôi chìa khóa ra mở khóa ngăn kéo bàn làm việc ở bên cạnh, lấy mấy xấp tiền mặt ở trong đó ra, cẩn thận đặt lên bàn, nhìn Giang Khương cười nói:
- Ở đây có năm vạn, nếu người anh em không chê ít thì mời cầm lấy!
Nhìn mấy xấp tiền mặt dày trên bàn, Giang Khương mỉm cười rồi nhàn nhạt nói:
- Cục trưởng Triệu… Ngài không hào phóng chút nào…
Nghe thấy lời này của Giang Khương, Cục trưởng Triệu vẻ mặt cứng đờ, đôi mắt lóe lóe rồi vội cười nói:
- A… Người anh em, tiền mặt chỗ tôi chỉ có vậy, nếu anh chê ít thì ngày khác anh lại đến, tôi nhất định sẽ chuẩn bị cho anh mười vạn, thế nào?
- Ha ha… Cục trưởng Triệu nói đùa à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609080/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.