Rất nhanh, xe cảnh sát đã đến đầu phố Hoa Mai. Mấy cảnh sát sắc mặt không được tốt cho lắm bước vào trong, vừa nhìn thấy hai người bị cột, còn cả Lý thiếu đang bò trên mặt đất, ba người trong số đó lập tức móc còng tay ra, còng ba người lại, sau đó họ nhanh chóng dẫn lên xe cảnh sát.
Một cảnh sát rõ ràng là dẫn đầu đội sau khi nhìn thấy Giang Khương liền bước đến, cẩn thận nhìn ba sinh viên bị thương, mắt giật giật. Lúc này anh ta mới bước đến bên cạnh Giang Khương, mỉm cười đưa tay bắt tay Giang Khương, nói:
- Chào anh, bác sĩ Giang. Tôi là Trương Dư Minh, là Phó đồn trưởng của đồn công an đường Văn Các. Lát nữa chúng tôi vẫn cần bác sĩ Giang phối hợp điều tra với chúng tôi một chút!
Sau khi nói xong, anh ta lại thấp giọng nói:
- Cục trưởng Lý đã gọi điện thoại, tôi sẽ sắp xếp!
Giang Khương gật đầu, sau đó nói:
- Khi nào xe cứu thương sẽ tới?
- Lúc chúng tôi xuất phát bên đó cũng xuất phát, có lẽ sắp rồi...
Trương Dư Minh vội vàng nói:
- Yên tâm, các sinh viên bị thương, chúng tôi sẽ dặn dò bệnh viện cố gắng chữa trị!
- Được...
Lúc này Giang Khương đã lờ mờ nghe thấy tiếng xe cứu thương, liền gật đầu, nói:
- Tôi đi dặn dò mấy sinh viên kia xong sẽ đến!
Dứt lời, Giang Khương liền đi đến trước đám Lý Tiểu Vũ đang lo lắng, đưa mấy trăm tệ cho một nam sinh viên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609052/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.