Tuyên Tử Nguyệt dùng điện thoại di động của Giang Khương gọi ra ngoài, đơn giản nói qua tình huống một chút, sau đó nói địa chỉ của phòng khám rồi trả điện thoại cho Giang Khương.
Nghe Tuyên Tử Nguyệt nói chuyện, Giang Khương một chút cũng không cảm thấy kỳ lạ. Nếu Tuyên Tử Nguyệt có thể là Hội phó hội sinh viên, hơn nữa bản thân lại mạnh như vậy, cộng thêm những gì mà Tiền Lập Nguyên nói về cô khi nãy, Giang Khương hiển nhiên là không có ý kiến khi để cho Tuyên Tử Nguyệt xử lý.
Bằng không ngày hôm trước hắn giết một người, ngày hôm sau lại giết chết một người, sẽ làm cho Cục trưởng Lý đau đầu.
Bây giờ Giang Khương nghĩ đến là, không biết khi nào người của Tuyên Tử Nguyệt mới chạy đến. Dù sao phòng khám cũng bị đánh tan tành. Muốn dọn dẹp cũng phải hao tâm tổn sức.
- Tiền lương của anh cũng cao nhỉ? Có thể mua được loại điện thoại đó.
Tuyên Tử Nguyệt nhìn Giang Khương, giọng nói có chút quái dị:
- Đãi ngộ phòng khám của anh tốt như vậy sao?
Giang Khương gãi đầu cười nói:
- Không có. Tiền lương cộng thưởng của tôi không mua nổi chiếc điện thoại này. Kỳ thật đây là do người ta tặng.
- Tặng? Người nào tốt như vậy mà tặng điện thoại cho anh? Con gái à?
Tuyên Tử Nguyệt tò mò hỏi, sau đó nhìn chằm chằm bộ ngực lộ ra ngoài cái chăn của Giang Khương, thầm nghĩ tên tiểu tử này rất đẹp trai, dáng người lại không tệ, hẳn rất được con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609016/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.