Tử Ngọc nhìn thấy Tô Cuồng có chút trầm mặc, biết những lời Sở Phong Lâm vừa nói đã nghiêm trọng đả kích đến nam tử vừa nhìn đã là tân binh tu luyện giả này. Thế là nàng nở nụ cười cổ vũ trên mặt, nói:
Tô Cuồng, ngươi cũng không cần quá mức nản chí, mỗi người đều là từng bước một trưởng thành, đã vừa tiếp xúc với giới tu luyện thì ngươi cứ nhìn nhiều, dụng tâm nhiều là được rồi. Được rồi, ta hiện tại phải đi tìm kiếm một chút đồ vật chữa bệnh cho mẫu thân ta, sẽ không ở đây cùng ngươi nữa, ngươi cứ đi dạo một vòng đi.
Tô Cuồng có ấn tượng vô cùng tốt về Tử Ngọc, nghe nàng nói vậy, cũng lập tức bày tỏ lòng cảm ơn. Vốn dĩ hắn còn muốn tặng Thanh Tâm Phù cho nàng, nhưng nghĩ lại người ta căn bản không có hứng thú gì với phù triện trong tay mình, đành bất đắc dĩ cất vào, trong lòng vô cùng nghi hoặc. Lúc ấy sư phụ từng nói với hắn, nếu như mình sau này có cơ hội làm ra phù triện thì giá trị sử dụng của loại phù triện này là phi thường cao. Thế nhưng những người này lại đối với phù triện của mình không thèm liếc một cái, rốt cuộc là sư phụ nói sai rồi, hay là bọn họ không biết hàng đây? Tô Cuồng cũng không có xoắn xuýt vấn đề này quá lâu. Sau khi đi dạo một vòng trên đường phố chính của trấn nhỏ này, hắn quả thật đã phát hiện ra các loại trân kỳ đồ vật khiến hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ, thậm chí hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/5101656/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.