Lưu Hạc hiện tại biết, cục diện đã dần dần bị chính mình chưởng khống, nghe được những lời mắng chửi của Triệu Hổ, vậy mà cũng không tức giận, cười nói: “Ta cứ lằng nhà lằng nhằng, quả thực là lỗi của ta, nhưng dù sao Thái Tử Bang là bang phái do mọi người cùng sở hữu, nếu là tranh cử thủ lĩnh, tự nhiên là phải khiến bọn họ tâm phục khẩu phục mới được, quyết định của hai chúng ta tốt nhất là phải cân nhắc ý kiến của mọi người, cho nên ta cảm thấy, do mọi người cùng nhau bỏ phiếu.” Lời này của Lưu Hạc vừa nói ra, lập tức gây nên tiếng hoan hô của toàn trường, ngay cả những người bên phía Triệu Hổ, cũng có một phần nhỏ nghiêng về lời Lưu Hạc nói, càng không cần phải nói những người bên phía Lưu Hạc và Điền Sư rồi. Triệu Hổ tuy tính cách trực sảng, nhưng lại cũng không phải người ngu, hắn biết nếu để toàn trường người bỏ phiếu, người có thể chọn hắn, căn bản không có cách nào so sánh với Lưu Hạc, gào thét một tiếng nói: “Nếu đã bầu cử rồi, một tên yếu ớt như ngươi, còn chưa kịp đi tranh giành địa bàn với người khác, ngươi đã chết trước rồi, ngươi nói để ngươi làm thủ lĩnh thì có tác dụng gì? Ngươi cũng phải có một thể phách cường đại mới được, ngươi chỉ thích hợp ở sau lưng đưa ra mấy cái ý kiến tồi thôi.” Khi nghe đến đây, con mắt của Lý Chí một mực đảo qua đảo lại, tuy Lưu Hạc hiện tại đã tranh thủ được sự đồng ý của đại bộ phận người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817908/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.