Trần lão đại thấy Tô Cuồng đứng dậy sau đó, biết hắn đã không còn hứng thú chơi tiếp tục nữa, chính mình cũng không cần thiết phải ẩn giấu, nhún nhún bờ vai, xòe hai tay ra, nói:
Tiểu cô nương, tâm địa sao lại độc ác vậy chứ? Đại nam hài kia nói thế nào cũng có quan hệ tình nhân với ngươi, ngươi hiện tại lại muốn phế hắn, là ngoại tình rồi hay làm chuyện gì thương thiên hại lý rồi.
Sau khi Trần lão đại nói ra lời này, Tiểu Lệ lúc này mới hiểu được:
Ngươi có ý gì? Ngươi không định giúp ta sao? Trần lão đại cười hắc hắc một tiếng, chỉ vào Tô Cuồng bên cạnh nói:
Vị này mới là lão đại của ta, hắn có hay không có thể để ta giúp ngươi việc này, ta phải đi hỏi hắn.
Trên mặt Tiểu Lệ lập tức biến thành một mảnh xanh mét, ngay sau đó quay đầu lại kêu khóc một tiếng, trực tiếp chạy ra ngoài. Tô Cuồng liếc mắt nhìn Tiểu Phong, chỉ thấy sắc mặt hắn bình tĩnh, dường như cũng không phải vì Tiểu Lệ rời đi mà cảm thấy không vui, tên gia hỏa này biểu hiện cũng coi như không tệ. Trần lão đại nói với nam tử mặc âu phục:
Tiểu tử, ngươi đi hỏi thử có thể hay không để hai vị bằng hữu này của ta cũng đi ra ngoài.
Nam tử mặc âu phục sửng sốt một chút, bởi vì hắn thấy lúc Trần lão đại nói câu này, đang nháy mắt ra hiệu với hắn, lập tức hiểu được ý tứ của Trần lão đại, hóa ra hắn không muốn để chính mình đưa hai người này ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817833/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.