Đông Phương Tuyết Lan nghe Hoa ca nói ra những lời vô lại như vậy, phẫn nộ trong lòng càng ngày càng mãnh liệt. Lần này nàng tới quán bar chính là muốn giải tỏa sự uất ức trong lòng, không ngờ lại gặp phải một đám tiểu lưu manh, chẳng những không làm tâm tình thư thái, trái lại còn khiến tâm tình càng ngày càng tệ hại. Đông Phương Tuyết Lan nhìn một lượt những tiểu lưu manh xung quanh đang lộ ra ánh mắt nhiệt thiết, tự hỏi tại sao những nam nhân này ai nấy đều đáng ghét, khiến người ta chán ghét đến vậy. Xem ra, chân chính nam nhân như Tô Cuồng càng ngày càng hiếm thấy. Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cảm thấy mình có chút tùy hứng, đã không nghe lời Tô Cuồng mà lén lút chuồn ra, gặp phải loại chuyện phiền phức này, ai biết Tô Cuồng có thể tìm được mình không chứ? Khi Đông Phương Tuyết Lan đang nghĩ những chuyện này, ánh mắt nàng lộ ra vài phần áy náy và tự trách, đồng thời còn mang theo một tia tư niệm. Cảm xúc này lập tức bị Hoa ca đứng bên cạnh thu vào trong mắt, hắn liền đi về phía Đông Phương Tuyết Lan, trên mặt mang theo nụ cười khinh bạc nói:
Tiểu cô nương, ngươi đang nhớ nam nhân rồi sao? Có nhiều soái ca như vậy, các loại nam tử cường tráng, chúng ta nhất định có thể thỏa mãn ngươi.
Đông Phương Tuyết Lan thật sâu hít một hơi. Loại lưu manh này căn bản không đáng để nàng tức giận, dù sao nàng từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh có điều kiện ưu việt, trong lòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817818/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.