Tô Cuồng không hề trả lời Long ca, liếc mắt nhìn về phía phòng giám sát, phát hiện Tiểu Giang Ngọc đang núp ở cửa vụng trộm nhìn hắn. Tô Cuồng cười ha ha một tiếng, trực tiếp rời khỏi quán bar. Vừa rồi nếu Tiểu Giang Ngọc không muốn tiếp nhận một vạn đồng phí cảm ơn mà hắn tặng, cho nên Tô Cuồng mới hỏi nàng thích hoa tươi gì. Bây giờ cứ để Long ca đưa cho nàng, bất kể Long ca nói với Tiểu Giang Ngọc thế nào, bất kể hắn nói là chính mình đưa hay Long ca đưa, đều là chuyện không sao cả. Nếu như Long ca nói là chính hắn đưa, như vậy sẽ khiến mối quan hệ giữa Tiểu Giang Ngọc và Long ca hòa hoãn hơn một chút, cũng không tính là chuyện gì xấu. Coi như nói là chính mình đưa, cũng là chuyện không sao cả. Tô Cuồng đi ra khỏi cửa quán bar, lập tức khóa chặt mục tiêu là quán trọ hắn vừa nhìn thấy trên màn hình giám sát, trực tiếp chạy thẳng tới đó. Đi đến bên trong quán trọ, người ngồi trên quầy bar là một trung lão niên nam tử đeo kính, trên mặt có từng đạo từng đạo nếp nhăn thật sâu. Nhìn thấy Tô Cuồng đi vào, hắn giương mắt nhìn một chút rồi đạm thanh nói:
Ngươi là đến tìm phòng ở sao? Tô Cuồng lắc đầu, trực tiếp đi đến chỗ quầy bar, thật sâu nhìn chằm chằm nam tử trung niên:
Ta tới đây có một số việc muốn hỏi ngươi một chút, hi vọng ngươi có thể nói thật.
Nam tử trung niên liếc mắt nhìn Tô Cuồng, không hề trả lời lời của Tô Cuồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817800/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.