Tiểu Giang Ngọc nghe được lời nói của Long Ca xong, trên mặt lộ ra nét mặt của mình xấu hổ và tức giận, liếc mắt nhìn Tô Cuồng đang đứng ở một bên im lặng không nói, sau đó nói với Long Ca:
Long Ca, ngươi cũng không nên quá đáng, ta Tiểu Giang Ngọc cũng không phải dễ trêu chọc, cùng lắm thì liều mạng cá chết lưới rách với ngươi.
Long Ca nở nụ cười, không thèm để ý chút nào mà nói:
Chỉ bằng ba con mèo con chó nhỏ dưới tay ngươi, cũng có bản lĩnh đối đầu với lão tử sao? Nói đến đây, dường như mới chú ý tới Tô Cuồng đang đứng ở một bên, cầm lấy cây gậy gỗ trong tay, chỉ vào Tô Cuồng mà nói:
Ngươi là người nào? Là thủ hạ của Tiểu Giang Ngọc sao? Nhìn thấy ta sao không giống bọn chúng mà đầu nhập qua đây?
Tô Cuồng nhìn thấy Long Ca lúc này mới chú ý tới mình, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, còn tưởng rằng tên gia hỏa này một lòng chỉ nhìn thấy Tiểu Giang Ngọc, sẽ trực tiếp bỏ qua mình, thản nhiên nói:
Ta chỉ là muốn đến quán bar uống rượu, sau khi đến đây mới biết được, bây giờ còn chưa mở cửa, ta đang chuẩn bị rời đi.
Long Ca tùy ý liếc mắt nhìn Tô Cuồng một cái, vẫy vẫy tay tỏ vẻ phiền chán, mắng:
Đã muốn cút, vậy thì cút sớm đi, còn lải nhải gì ở đây nữa?
Nam tử xăm trổ bên cạnh lập tức nói bên cạnh Long Ca:
Long Ca, người này căn bản không phải đến uống rượu, nói là muốn đến phòng giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817795/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.