Hùng Hải Linh thật sâu chôn giấu khoảnh khắc hạnh phúc vào trong lòng, nhìn thấy những bảo tiêu ném qua ánh mắt nghi hoặc, nàng kiều thẹn nói:
Hôm nay thật là rất vui, một lát nữa vào phòng, ta sẽ tắm rửa sạch sẽ, mặc vào nội y xinh đẹp mà chàng đã mua cho ta chiều nay, để chúng ta cùng nhau trải qua đêm lãng mạn này.
Lời nói của Hùng Hải Linh vô cùng lộ liễu, khiến Tô Cuồng nghe mà trong lòng giật giật. Các bảo tiêu ở bên cạnh vốn cảnh giác không thôi, sau khi nghe lời Hùng Hải Linh nói, lập tức không còn chút lo lắng nào, bởi vì đôi tình lữ này không hề đi đến quầy thu ngân, mà trực tiếp đi thẳng vào khách sạn, đi về phía phòng trọ của họ. Rõ ràng là trước đó họ đã ở lại khách sạn. Từ tầng ba trở lên của khách sạn mới là các phòng trọ. Hùng Hải Linh hỏi Tô Cuồng:
Chúng ta phải làm sao để tìm được căn phòng của Điền cảnh quan? Tô Cuồng nhún nhún bả vai:
La Thành chỉ để lại một phòng trống, bọn họ không còn lựa chọn nào khác. Cái tên khốn nạn này không lẽ lại lắp đặt camera trong căn phòng trống đó chứ?
Sắc mặt Hùng Hải Linh biến đổi một chút:
La Thành chắc không biến thái đến mức đó đâu nhỉ? Hơn nữa, những thứ quay được trong phòng cũng không có tác dụng bao lớn đối với chúng ta, chúng ta chỉ cần quay lại cảnh họ ra ngoài là được rồi.
Hùng Hải Linh đưa ngón tay ngọc thon dài chạm nhẹ vào lồng ngực Tô Cuồng:
Chúng ta nên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817701/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.