Tô Cuồng nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch của La Thành, lập tức tức giận không thôi, hắn hiện tại chính là muốn La Thành giúp hắn thoát khỏi cục diện khó xử này. Thế là, hắn nhẹ nhàng gật đầu một cái về phía Lâm Phương đang đánh giá phong cảnh xung quanh. Lâm Phương hoàn hồn lại, nhìn thấy biểu tình không được tự nhiên của Tô Cuồng, lại nhìn một chút Hùng Hải Linh với vẻ mặt oán giận, trong lòng lập tức cười khổ một trận, bản thân lăn lộn thật không dễ dàng, lại còn phải gánh tội thay Tô Cuồng. Lâm Phương nhìn nhìn đồng hồ, lo lắng nói: “Bây giờ trên cơ bản đã đến giờ rồi, chúng ta phải nhanh chóng đi, nếu không viên cảnh sát Điền kia, tên hỗn đản vừa già vừa thối, sẽ lấy việc chúng ta đến trễ làm văn chương, đến lúc đó, chúng ta sẽ càng thêm bị động.” Trong câu nói này của Lâm Phương để lộ ra hai tin tức. Thứ nhất, bọn họ là muốn đi đàm phán với một người, không phải đơn thuần đi dự một buổi yến hội. Thứ hai chính là điều Lâm Phương cố ý để lộ ra, viên cảnh sát Điền này vừa già vừa xấu, tính khí còn phi thường thối. Hai điều kiện kết hợp lại, hẳn là có thể ngăn cản ý nguyện của Hùng Hải Linh muốn đi tìm tòi một phen. Quả nhiên Hùng Hải Linh tức giận hừ lạnh một tiếng: “Tô Cuồng, ngươi nhớ kỹ lời ngươi nói.” Tô Cuồng vội vàng chỉ trời thề, sau khi nói một đống lớn lời hay, Hải Linh mới thả hắn rời đi. Trên lộ trình đang đi tới khách sạn Vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817680/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.