Tiểu cô nương yêu diễm trên bàn rượu này hoặc là không nói lời nào, hoặc là khi Tô Cuồng hỏi đến, nàng ta kích động đến mức nói năng lộn xộn, Tô Cuồng hơi nghi hoặc một chút, lát nữa nàng ta rốt cuộc có thể hoàn thành chuyện mình đã giao phó hay không, nhưng Tô Cuồng khi nhìn đến hai tên bảo tiêu kia thỉnh thoảng liếc về phía hai đùi nữ nhân các kiểu, thì cảm thấy cơ hội thành công hẳn là rất lớn. Tô Cuồng nở nụ cười hỏi:
Tiểu cô nương, ngươi gọi tên gì vậy?
Sau khi dần dần quen thuộc, tiểu nữ hài này nói chuyện cũng bắt đầu làm nũng:
Người ta đã không còn nhỏ nữa, đã thành niên rồi, đúng rồi, ta gọi Kiều Kiều, nhất định phải nhớ tên của ta đó.
Tô Cuồng nở nụ cười với Kiều Kiều một cái, cầm điện thoại nghịch một phen, rất nhanh La Thành liền mở điện thoại, nhìn thấy Tô Cuồng gửi một đoạn tin nhắn:
Tiểu nữ hài này vì tiền, chuyện gì cũng đều có thể làm, tuy rằng chúng ta làm có chút không tử tế, nhưng chúng ta dù sao cũng là vì dân trừ hại, ngươi dùng tiền để dàn xếp nàng ta, bảo nàng ta hành sự theo kế hoạch của chúng ta.
La Thành nhìn xong tin nhắn xong, một mặt u oán nhìn Tô Cuồng, muốn biểu đạt một chút sự khó chịu của mình, nhưng lại ngẫm lại chính mình quả thật không ra sức gì, thôi, người xấu vẫn là do chính mình làm đi. La Thành tới gần bên cạnh Kiều Kiều, bưng chén rượu lên nở nụ cười nói:
Nào, uống trước một ly.
Kiều Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817664/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.