Lâm Trường Viễn nhịn không được tò mò hỏi:
Chúng ta còn có cơ hội? Sẽ là loại cơ hội như thế nào? Tô Cuồng chỉ là nhìn chằm chằm phòng an toàn, cũng không trả lời lời của Lâm Trường Viễn, dựa theo tình huống bình thường mà nói, cơ hội này tuyệt đối sẽ xuất hiện. Quả nhiên, mặc dù sau một phen hơi sửa soạn, Tiểu Mạn nhìn vẫn chật vật không chịu nổi. Lâm Uy để hai cảnh sát đi cùng Tiểu Mạn bước ra, ánh mắt Tô Cuồng ngưng lại, trầm thấp nói với Lâm Trường Viễn, La Thành và Lôi Lôi:
Các ngươi cứ đợi ở đây.
Nói xong, Tô Cuồng liền bước nhanh lại lần nữa đi tới phòng vệ sinh. Lâm Trường Viễn ngạc nhiên nhìn Tô Cuồng đã đi vào phòng vệ sinh, không hiểu hắn rốt cuộc muốn làm gì. La Thành mới là như có điều suy nghĩ mà nhìn, nhưng trong lòng hắn vô cùng khó tin, chẳng lẽ Tô Cuồng thật sự sẽ làm như vậy? Sau khi Tô Cuồng vào phòng vệ sinh, La Thành liền thấy Tiểu Mạn dưới sự dẫn dắt của hai bảo tiêu cũng đi về phía phòng vệ sinh. Thấy dáng vẻ này, càng thêm khẳng định ý nghĩ trong lòng, hóa ra Tô Cuồng là muốn làm việc trong phòng vệ sinh, nhưng hắn tại sao lại đem chính mình, giả trang thành dung mạo tương tự với người đàn ông áo sơ mi kẻ ca rô hoa vừa rồi gây rối chứ? Còn Lôi Lôi thì ngây ngô cười, hắn căn bản không hiểu rõ bây giờ rốt cuộc muốn xảy ra chuyện gì, chỉ biết sư phụ bây giờ đã đi phòng vệ sinh, Tiểu Mạn cũng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817651/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.