Lưu Tử Mặc nghĩ đến đây càng vô cùng tức giận, vừa nãy 50 vạn hắn đã có chút bực bội rồi, không ngờ Thạch cảnh quan hỗn đản này lại dám lừa gạt 500 vạn trên người mình. Nếu có lựa chọn, hắn hận không thể băm vằm tên khốn kiếp này thành ngàn mảnh. Lưu Tử Mặc có chút không dám khẳng định, mang theo giọng điệu phẫn nộ hỏi:
Ngươi duỗi ra năm ngón tay, ý là muốn tống tiền ta 500 vạn từ chiếc điện thoại này của ta sao? Lâm Trường Viễn từ chối cho ý kiến, nhìn Lưu Tử Mặc, trên mặt mỉm cười nói:
Có vài lời không thể nói bừa, nói bừa sẽ làm người ta tức giận, hậu quả sẽ càng nghiêm trọng. Trước tiên ta phải nói rõ với ngươi, là chính ngươi nguyện ý chuộc lại điện thoại từ tay ta, cũng là ngươi nói muốn bồi thường cho ta. Sao ngươi lại nghĩ ngươi không biết những thứ bên trong điện thoại của ngươi? 500 vạn, nếu ngươi không đồng ý thì lần giao dịch này cứ coi như chúng ta chưa từng nói gì.
Lưu Tử Mặc trên mặt lộ ra biểu tình giãy giụa, hắn cũng không lo lắng sau khi mình trả tiền, viên cảnh sát này dám đổi ý không đưa điện thoại cho mình. Thực sự là hắn chưa từng trải qua việc bị tống tiền uất ức như vậy. Nếu lần này thật sự đồng ý làm như vậy, sự kiện tống tiền này tuyệt đối sẽ là vết nhơ trong cuộc đời hắn. Hắn không cam tâm ở cái địa phương nhỏ bé này bị một viên cảnh sát nhỏ bé như vậy bắt bí, không thể trở mình. Lâm Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817632/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.