Lý Khải Minh nghe lời cấp trên nói, đột nhiên như bị vạn lôi oanh đỉnh, ngây như phỗng nói:
Lão đại, sao lại thế này? Tôi...
Lời còn chưa kịp nói xong, đầu bên kia điện thoại đã trực tiếp cúp máy. Lý Khải Minh ngây ngốc sững sờ một lúc, lúc này mới điên cuồng hô về phía Tô Cuồng:
Chuyện này rốt cuộc là sao? Tô Cuồng, ngươi rốt cuộc đã làm gì? Tô Cuồng cười lạnh:
Lý Khải Minh, như Lâm Uy vừa nói, ngươi đừng tự coi mình quá cao, ngươi thật sự còn không bằng rác rưởi, ngươi thật sự không đáng để ta động một ngón tay vì ngươi, chuyện sau này thì tự lo liệu đi.
Nói xong, Tô Cuồng liền nói với Lôi Lôi và La Thành:
Hai người các ngươi đưa Thuần Thuần và Y Y đi, đưa bọn họ đến trường, chúng ta về công ty.
Tô Cuồng cũng không để ý Lý Khải Minh đang điên cuồng gào thét ở phía sau, hắn quả thật không muốn làm gì Lý Khải Minh cả, chỉ là ở bên ngoài bao phòng gọi một cuộc điện thoại cho Thạch Kiên. Sau khi đi ra ngoài, La Thành nhịn không được tò mò trong lòng, hỏi Tô Cuồng:
Tô Cuồng, chuyện này là sao vậy? Lâm Uy sao đột nhiên phát điên? Tìm Lý Khải Minh, nhìn bộ dạng của hắn, dường như chịu kích thích không nhỏ.
Không được bao lâu, Tô Cuồng cũng nhận được điện thoại, chính là Thạch Kiên gọi tới, sau khi báo cáo tất cả tình huống, Tô Cuồng lúc này mới nói với La Thành:
Ngươi và Lôi Lôi làm việc quá làm ta thất vọng rồi, đã nói với các ngươi, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817621/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.