Lý Khải Minh mở rượu vang đỏ, sau đó mỗi người đều rót một chén. Hắn ngửi mùi rượu thuần hương tỏa ra từ cái chén của mình, cười nói:
Ưm? Không hổ là Xuyên Hương Tửu Lâu, rượu vang đỏ này ngửi thật sự không tồi.
Uống một ngụm, hắn còn chóp cha chóp chép miệng, nhìn Tô Cuồng nói:
Lão bạn học, ngươi cũng mau nếm thử một ngụm đi, rượu vang đỏ này thật sự không tồi phải không, cũng không biết bao nhiêu năm rồi, lão bạn học có lộc ăn mà uống được rượu ngon như vậy không? Tô Cuồng cười hì hì liếc mắt nhìn Lý Khải Minh một cái, trực tiếp uống cạn chén rượu vang đỏ trước mặt. Hắn cũng chóp cha chóp chép miệng, nói:
Rượu này uống vào không ngọt, còn có chút đắng chát, so với mấy đồng tiền rượu đốt đao thì kém xa rồi. Tôi nói Lý tổng, cái này tôi thật sự không quen uống, hay là lấy thêm mấy chai rượu đốt đao ra uống đi?
Lý Khải Minh khinh thường liếc mắt nhìn Tô Cuồng. Rượu vang đỏ tốt như vậy, người ta đều nhấm nháp từng ngụm, cái tên hỗn đản này lại một hớp đã uống hết, trông giống cái gì chứ, hoàn toàn giống như Trư Bát Giới ăn nhân sâm quả, căn bản không nếm được hương vị gì. Bây giờ lại nói rượu vang đỏ này không bằng mấy đồng tiền rượu đốt đao, khiến hắn vừa thấy buồn cười lại vừa cảm thấy tức giận. Thế nhưng cũng lười nói nhiều với loại người thô kệch này, bởi vì tất cả mọi người đều nhìn về phía Tô Cuồng, trên mặt đều mang theo ý cười. Lý Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817597/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.